Quan tâm.
Anh hỏi thăm:"hôm nay em có khỏe không?" . " Em thấy mệt" . Anh cuống quít chạy đến, lo lắng và chăm sóc. Em bất giác cười, mỗi lần thấy nhớ anh, muốn gặp anh là em lại nhỏng nhẻo như thế.
Chia tay anh, em thấy mình kiệt sức thật sự vì đau buồn. Em gục xuống. Anh lại hỏi thăm:" Hôm nay em có khỏe không?". Xót xa lòng, em cố gắng gượng dậy trả lời anh:" Em vẫn khỏe, anh à".
Độc hành.
Trước anh hay than phiền:" Em đừng đi bộ nhé, mắc công anh lại phải massage chân cho em" . Rồi anh vội vàng lái xe thật xa đến chỉ để đưa em đi một khoảng đường ngắn ngủi. Em thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời.
Cũng đã lâu rồi, em luôn phải bước từng bước dài nặng nề . Soi bóng mình lẻ loi trên trên đường phố mà không có anh. Em nhớ anh, nhớ lời anh đã từng nói:" Đừng xa nhau, em nhé" . Em thấy đôi chân mình như mềm ra, không bước tiếp được nữa.